365 ĐÊM * TÔ HỮU BẰNG - 365个夜晚 * 苏有朋
有一束光在心底深深的黑暗里好亮
有一扇窗在漫漫岁月的期盼里好孤单
Yǒu yī shù guāng zài xīndǐ shēnshēnde hēi’ànlǐ hǎo liàng
Yǒu yī shàn chuāng zài mànmàn suìyuède qīpàn lǐ hǎo gūdān
Một đốm sáng chợt lóe trong tâm hồn tôi để rọi sáng đêm tối - Một cánh cửa cứ mãi hé mở như để ngóng chờ trông đợi trong sự cô đơn vắng lặng
我的明天是没有人接风的机场
我的未来就象一个陌生的异乡 走到没有路的地方
我的梦该往哪里放 我那寂寞的光我那孤单的窗
Wǒde míngtiān shì méiyǒu rén jiēfēng de jīchǎng
Wǒde wèilái jiùxiàng yīgè mòshēng de yìxiāng - zǒudào méiyǒu lù de dìfāng
Wǒdemèng gāi wǎng nǎlǐ fàng - wǒ nà jìmò deguāng wǒ nà gūdān de chuāng
Ngày mai của tôi sẽ đi về đâu, tương lai của tôi sẽ là ở nơi nào, đi mãi đến nơi không còn lối đi, những giấc mơ của tôi có trở thành hiện thực hay không, trong ánh sáng le lói tôi như một người cô đơn mãi ngồi ngóng chớ vô vọng
梦到三百六十五个夜晚每当失望交接给希望
我愿意把积雪的窗推开一扇让给阳光
Mèngdào sānbǎi liùshíwǔ gè yèwǎn měidāng shīwàngjiāojiē gěi xīwàng
Wǒ yuànyì bǎ jīxuě de chuāng tuīkāi yī shàn ràng gěi yángguāng
Hằng đêm tôi đều mơ thấy những niềm tuyệt vọng bỗng lóe lên những tia hy vọng, và nếu như có thể, tôi sẽ cởi mở cõi lòng mình ra, như cánh cửa phủ đầy băng tuyết lạnh giá bỗng chợt mở toan để đón lấy ánh bình minh rọi sáng
梦到三百六十五个夜晚你喝彩但不陪伴
也许为梦留下一点伤好过为爱空忙一场
Mèngdào sānbǎi liùshíwǔ gè yèwǎn - nǐ hēcǎi dànbù péibàn
Yěxǔ wèi mèng liúxià yīdiǎn shāng hǎoguò wèi ài kōngmáng yīchǎng
Và 365 đêm dài ... đêm nào tôi cũng mơ, mơ thấy em tươi cười nhưng không ở gần bên tôi, có lẽ giấc mơ còn đọng lại một chút gì đó đau thương để tình yêu tôi vẫn còn một chút gì đó để nhớ ... còn chút gì đọng lại
我的心就象是一片无尽的汪洋
我的梦就象是一路不定的风向
三百六十五个梦每到年底要往哪儿藏
我那冷冷的墙我那看不见的伤
Wǒde xīn jiùxiàng shì yīpiàn wújìn de wāngyáng
Wǒde mèng jiùxiàng shì yī lù bùdìng de fēngxiàng
Sānbǎi liùshíwǔ gè mèng - měidàoniándǐ yào wǎng nǎr cáng
Wǒ nà lěnglěngde qiáng wǒ nà kànbùjiàn de shāng
Trái tim tôi giờ đây là biển trời trống vắng - Giấc mơ của tôi như là những cơn gió thổi qua và không biết sẽ đi về đâu 365 đêm chìm trong những giấc mơ ... Và đến khi kết thúc ... cũng chẳng biết rồi sẽ như thế nào ... sẽ phải ra sao ... Trái tim băng giá - tâm hồn băng giá và người thì cũng lạnh giá ...mãi mãi không thấy được nỗi đau riêng trong tôi
有一扇窗在漫漫岁月的期盼里好孤单
Yǒu yī shù guāng zài xīndǐ shēnshēnde hēi’ànlǐ hǎo liàng
Yǒu yī shàn chuāng zài mànmàn suìyuède qīpàn lǐ hǎo gūdān
Một đốm sáng chợt lóe trong tâm hồn tôi để rọi sáng đêm tối - Một cánh cửa cứ mãi hé mở như để ngóng chờ trông đợi trong sự cô đơn vắng lặng
我的明天是没有人接风的机场
我的未来就象一个陌生的异乡 走到没有路的地方
我的梦该往哪里放 我那寂寞的光我那孤单的窗
Wǒde míngtiān shì méiyǒu rén jiēfēng de jīchǎng
Wǒde wèilái jiùxiàng yīgè mòshēng de yìxiāng - zǒudào méiyǒu lù de dìfāng
Wǒdemèng gāi wǎng nǎlǐ fàng - wǒ nà jìmò deguāng wǒ nà gūdān de chuāng
Ngày mai của tôi sẽ đi về đâu, tương lai của tôi sẽ là ở nơi nào, đi mãi đến nơi không còn lối đi, những giấc mơ của tôi có trở thành hiện thực hay không, trong ánh sáng le lói tôi như một người cô đơn mãi ngồi ngóng chớ vô vọng
梦到三百六十五个夜晚每当失望交接给希望
我愿意把积雪的窗推开一扇让给阳光
Mèngdào sānbǎi liùshíwǔ gè yèwǎn měidāng shīwàngjiāojiē gěi xīwàng
Wǒ yuànyì bǎ jīxuě de chuāng tuīkāi yī shàn ràng gěi yángguāng
Hằng đêm tôi đều mơ thấy những niềm tuyệt vọng bỗng lóe lên những tia hy vọng, và nếu như có thể, tôi sẽ cởi mở cõi lòng mình ra, như cánh cửa phủ đầy băng tuyết lạnh giá bỗng chợt mở toan để đón lấy ánh bình minh rọi sáng
梦到三百六十五个夜晚你喝彩但不陪伴
也许为梦留下一点伤好过为爱空忙一场
Mèngdào sānbǎi liùshíwǔ gè yèwǎn - nǐ hēcǎi dànbù péibàn
Yěxǔ wèi mèng liúxià yīdiǎn shāng hǎoguò wèi ài kōngmáng yīchǎng
Và 365 đêm dài ... đêm nào tôi cũng mơ, mơ thấy em tươi cười nhưng không ở gần bên tôi, có lẽ giấc mơ còn đọng lại một chút gì đó đau thương để tình yêu tôi vẫn còn một chút gì đó để nhớ ... còn chút gì đọng lại
我的心就象是一片无尽的汪洋
我的梦就象是一路不定的风向
三百六十五个梦每到年底要往哪儿藏
我那冷冷的墙我那看不见的伤
Wǒde xīn jiùxiàng shì yīpiàn wújìn de wāngyáng
Wǒde mèng jiùxiàng shì yī lù bùdìng de fēngxiàng
Sānbǎi liùshíwǔ gè mèng - měidàoniándǐ yào wǎng nǎr cáng
Wǒ nà lěnglěngde qiáng wǒ nà kànbùjiàn de shāng
Trái tim tôi giờ đây là biển trời trống vắng - Giấc mơ của tôi như là những cơn gió thổi qua và không biết sẽ đi về đâu 365 đêm chìm trong những giấc mơ ... Và đến khi kết thúc ... cũng chẳng biết rồi sẽ như thế nào ... sẽ phải ra sao ... Trái tim băng giá - tâm hồn băng giá và người thì cũng lạnh giá ...mãi mãi không thấy được nỗi đau riêng trong tôi